Nhật ký đi đẻ và trở thành mẹ

27/11/2019

– Ngày 24.10.2019, 6AM: Đang ngủ mẹ thấy bụng quặn đau chút liền vần cái thân ra WC thì phát hiện thấy dịch hồng, nghe bảo cứ bao giờ thấy dịch hồng là sắp sinh.
– Đến 10 AM chả thấy đau bụng gì mẹ cùng bà nội xuống viện kiểm tra, mang theo cả đồ nghề tả lót để sinh luôn, bác sĩ bảo chưa sinh đâu, mới mở được 1 phân thôi. Chắc phải tối hoặc đêm mới sinh, nhà gần cứ về đi đau bụng thì xuống.
– Đến 5 PM cũng chả thấy đau bụng, sốt ruột mẹ với bà nội lại đi cuốc nữa, lần này k mang theo đồ. Bác sĩ lại bảo thêm đc 1 phân là thành 2, về đi k phải lo cứ đau bụng thì xuống.
– 8PM mẹ bắt đầu thấy các cơn đau nhẹ đì xuống thắt lưng và bụng dưới, mẹ chỉ rít rít lên là thấy hết cơn lại bình thường. Dần dà 5 phút thấy 1 cơn cường độ đau dần lên, đến 9 PM thì xuống viện làm thủ tục nhập viện. Mẹ nghĩ bụng lúc sinh mà đau như thế này hoặc hơn tí nữa chắc ok chịu được. Mẹ vẫn chỉ rít rít lên như ng bị rét thôi.
– Đến 10PM xong thủ tục nhập viện, lúc này cơn đau tăng lên nhiều khiến mẹ đứng k được mà ngồi cũng khó chịu, cơn đến là bấu chặt vào ng bố với bà, bắt đầu rên.
– 10.30 PM mẹ được gọi vào phòng sinh, bị tách khỏi bố và bà, đơn thân độc mã. Cái cảnh bố ở bên cạnh nắm tay cỗ vũ mẹ sinh chỉ có trong phim thôi con ạ. Trong phòng có cỡ 10 cô cũng đang nằm đó rên rỉ. Nằm trên cái giường nhôm lạnh lạnh, các cơn đau đến dồn dập hơn, dồn xuống thắt lưng mà bụng dưới như muốn xé toang tất cả. Chỗ mẹ nằm đối diện có đồng hồ treo tường, cứ 2 phút 1 cơn, 2 phút 1 cơn.
– 11.30 PM bác sĩ khám cũng chỉ được 3 phân, cho ra phòng ngoài chờ, 1 giường có 2 bệnh nhân, 2 người nhà, chả có chỗ, đau thì ngày một dữ dội có nằm cũng k nằm đc nên mẹ lết ra ngoài hành lang với bố và 2 bà. Bố dìu mẹ đi bộ chậm chậm, cứ khi nào có cơn thì cắn răng lại rên, với ghìm vào ng bố, cơn qua thì lại đi bộ tiếp.
Độ 30p đến 00 AM ngày 25.10.2019 thì mẹ vỡ ối, lại lết thết đi vào phòng sinh.
– Mẹ cứ ngỡ vỡ ối là sinh luôn được rồi nhưng không, cơn đau còn mạnh và kinh khủng hơn ban nãy, mẹ bắt đầu k thể cắn răng mà rít mà rên được nữa, mẹ bắt đầu la thành tiếng lớn mỗi khi cơn đau đến. Mẹ gào lên “cháu muốn rặn bác sĩ ơi”, thì bị quát lại không được rặn, vẫn chưa được rặn, 30p sau vẫn là mới có 5 phân rặn cái gì, 10 phân thì rặn.
– Đến 1AM, mẹ gần như lả đi rồi, nước mắt nước mũi mồ hôi tèm nhem mà vẫn chưa sinh được. Bác sĩ kêu “giờ cho rặn đấy, rặn đi”. Mẹ thều thào “cháu mệt quá bác sĩ ơi”, lại bị quát “h cho rặn mà lại k rặn à!”. Rồi từng cơn thúc xuống bụng dưới của mẹ ép mẹ k còn sức cũng thở thật sâu vào mà rặn, rặn từng cơn 1, lúc này mẹ cũng không còn biết đau là gì, cứ miệt mài rặn từng cơn cho con nhanh ra, cơn rặn cuối cùng, “xoẹt xoẹt” mẹ biết bác sĩ mới cầm dao rạch 1 đường, nhưng đau đẻ quá rồi mẹ không còn cảm giác đau rạch tí nào cả.
– Rồi 1.30 AM, 25.10.2019, con chính thức chui ra và được đặt lên bụng mẹ, bác sĩ bảo ôm con đi, mẹ khóc, không phải vì đau, nước mắt đau đẻ hoà nước mắt hạnh phúc sinh được con ra đang nằm trên bụng mẹ.
– 5p sau con được đưa ra giao cho bố với 2 bà. Ng ta đeo mà chân con và tay mẹ dãy số màu hồng “12695”. Mẹ bị bạch cầu cao nên con phải chuyển xuống phòng sơ sinh theo dõi. Mẹ nằm ở phòng sinh khâu vết thương không tê không mê và nằm nghỉ, tiện hóng các cô khác rên la và rặn sinh. Đến 3AM mẹ được chuyển xuống phòng hậu sinh. 3.30AM con được mang về với mẹ.
– Và chuỗi những ngày sau đó cho đến bây giờ con đã được 15 ngày, mẹ vẫn đang miệt mài và ngập ngụa trong “sinh tố xoài” và “giấm táo” của con quên thứ ngày, con mà không ngủ thì cứ xoẹt xoẹt 10p 1 lần thay tả.
– Giờ mẹ chả còn sợ cái đau nào tất, mẹ biết người mẹ nào cũng thế, sau này con cũng sẽ thế.
– Mẹ biết sẽ còn nhiều vất vả gian nan lắm nhưng rồi sẽ ổn hết cả thôi, con nhỉ!

#ST


📅 GIỜ LÀM VIỆC
Thứ 2 – Thứ 7
 Buổi sáng: 7h30h -11h
 Buổi chiều: 13h30-19h
Chủ nhật
 Buổi sáng: 7h30 -11h
 Buổi chiều nghỉ
—-
TRUNG TÂM CHĂM SÓC SỨC KHỎE PHỤ NỮ
Địa chỉ: 192 Nguyễn Hữu Thọ, Hải Châu, Đà Nẵng
E-mail: chanhttspk@gmail.com
SĐT: 0905 246 182 – 0918 347 565
Web: https://bacsichanh.com

Tư vấn Online