Ai sinh mổ sẽ hiểu…

31/10/2019

Chồng nói: “Mổ nhanh thôi vợ cố gắng chịu đau một tí, vài năm nữa hết sợ lại đẻ đứa nữa nhá!”

Nhưng có ai hiểu được sự sợ hãi trong phòng mổ của Vợ không?

Nhìn tấm ảnh chụp lại vết sẹo mổ ngày nào, cảm giác ngày hôm đó lại về. Là cái cảm giác vừa lo sợ, vừa trông được gặp con. Là cảm giác cô đơn nằm trong phòng mổ mà mỗi lần cứ sờ vào vết mổ cơn đau ùa về như kiểu muốn tách ra lần nữa vậy.

Vào phòng mổ, Vợ bắt đầu cởi bỏ quần áo, nằm dạng hai chân hai tay lên bàn tư thế sẵn sàng mà tâm trí đây lo lắng. Bác sĩ làm các thủ tục thăm khám: Huyết áp, vệ sinh vùng bụng các kiểu. Vợ còng hết lưng ôm trọn bụng để tiêm gây tê, bác sĩ chọc đi chọc lại tủy sống mấy lần mới được. Lúc này, Vợ bắt đầu mất cảm giác từ lưng xuống chân nhưng đầu vẫn hoàn toàn tỉnh táo trong sự lo sợ.
Bắt đầu nghe tiếng dao kéo rạch, mổ, xẻ, cảm nhận được từng lưỡi dao kéo lia trên thớ da thịt. Trong cơn đau, điều kỳ diệu xuất hiện, Bác sĩ đón con ra, Vợ nhẹ bẫng người! Niemf hạnh phúc cũng làm ngươi đi cơn đau phần nào, nhưng chỉ một phần nào đó thôi…
Phòng hồi sức lạnh ngắt như nhà ma. Rét run như lên cơn sốt. Thuốc tê cũng vừa kịp hết tác dụng, cái cơn đau sau mổ, Vợ như muốn chết luôn được – đau như đúng kiểu chết đi sống lại.

Vết mổ đau cho tới mãi sau này: lưng đau nhức, mũi gây tê ảnh hưởng thần kinh nên quên trước quên sau. Ai hiểu, ai thông cảm cho thì mừng không thì ăn chửi suốt ngày vì chứng đãng trí sau sinh.
Chỉ có những người mẹ từng sinh mổ mới thấm thía và đồng cảm cho nhau… Thế nên đấng mài râu dáng mà yêu vợ mình nhiều hơn nhé.

#sưu_tầm

 

 

 

Posted in Góc tâm sự by rin
Tư vấn Online